thanh
Play
Sống Đời Ý Nghĩa Có bình minh là sẽ có hoàng hôn Hết ánh sáng trời sẽ thành bóng tối Đời có sanh và dĩ nhiên có tử Có mấy ai sống được tuổi trăm năm? Sẽ không còn bóng tối của hoàng hôn Mọi ánh sáng thái dương đều biến mất Là lức đó bạn trở về lòng đất Cát bụi trở thành cát bụi hư vô! Những hư danh, hư lợi trả cho đời Thắng hay bại đều trở thành mây khói Dẫu bạn sinh trong lầu đài, nhung lụa Hay bần hàn cũng chả khác gì nhau Thấp hay cao, đẹp hay xấu thế nào Đen hay trắng, vàng hay nâu cũng vậy Danh vọng, tiền tài, quyền uy, thân thế Đều trở thành vô nghĩa hỡi bạn ơi Nếu có chăng những gì để lại đời Sự cao cả, tình người và liêm chính Đúc hy sinh, can trường, nhân, trí, tín Giúp người nghèo được no ấm, yên vui Cho trẻ mồ côi có được nụ cười Kẻ thất vọng bừng lên tia hy vọng Thì dẫu chết nhưng cuộc đời vẫn sống Vì bạn làm đời ý nghĩa, vinh quang Hãy mang tình thương trải khắp nhân gian Tân Văn
Lisa ngồi trên sàn với chiếc hộp trước mặt. Cái hộp cũ kĩ đựng 1 tờ giấy kẻ ô vuông. Và đây là câu chuyện đằng sau những ô vuông... "Các con phải tha thứ cho anh chị em mình bao nhiêu lần?" Cô giáo đọc to luôn câu trả lời cho cả lớp nghe:" 70 nhân 7 lần! " Lisa kéo tay Brent - em trai cô: - Thế là bao nhiêu lần? Brent viết số 490 lên góc vở Lisa. Brent nhỏ bé, vai hẹp, tay ngắn, đeo cặp kính quá khổ và tóc rồi bù. Nhưng năng khiếu âm nhạc của cậu làm banh bè ai cũng fục. Câụ học pianô từ năm lên 4, kèn darinet năm lên 7 và giờ đây cậu đang chinh fumc cây đèn Oboa. Lisa chỉ giỏi hơn em trai mình mỗi 1 thứ: bóng rổ, 2 chị em thường chơi bóng rổ sau giờ học. Brent thấp bé lại yếu, nhưng nó không nỡ từ chối vì đó là thú vui duy nhất của Lisa giữa những bảng điểm chỉ toàn yếu với kém của cô. Sau giờ học, 2 chị em lại chạy ra sàn bóng rổ. Khi Lisa tấn công, Brent bị khuỷu tay Lisa huých vào cằm. Lisa dễ dàng ghi điểm. Cô hả hê với bàn thắng cho đến khi nhìn thấy Brent ôm cằm. - Em ổn cả chứ? Chị lỡ tay thôi mà! - Không sao, em tha lỗi cho chị - Cậu bé cười - Phải tha thú 490 lần và lần này là 1, vậy chỉ còn 489 lần nữa thôi nhé! Lisa cười. Nếu nhớ đến những gì Lisa đã làm với Brent thì hẳn 490 lần đã hết từ lâu lắm. Hôm sau, 2 chị em chói bắn tàu trên giấy. Sợ thua, Lisa nhìn trộm giấy của Brent và dễ dàng "chiến thắng". - Chị ăn gian! - Brent nhìn Lisa nghi ngờ. Lisa đỏ mặt: - Chị xin lỗi! Được rồi, em tha lỗi - Brent cười khẽ - Thế là chỉ cộng 488 lần thôi, phải không? Sự độ lượng của Brent làm Lisa cảm động. Tối đó, Lisa kẻ 1 biểu đồ với 490 hình vuông: - Chúng ta dùng cái này để theo dõi những lần chị sai & em tha lỗi. Mỗi lần như vậy, chị sẽ gạch chéo 1 ô. Miệng nói, tay Lisa đánh dấu 2 ô. Rồi cô bé dán tờ biểu đồ lên tường. Lisa có rất nhiều cơ hội đánh dấu vào biểu đồ. Mỗi khi nhận ra mình sai, Lisa xin lỗi rất chân thành. Và cứ thế... Ô thứ 211: Lisa giấu sách Tiếng Anh của Brent & cậu bé bị điểm 0. Ô thứ 394: Lisa làm mất chìa khoá fòng Brent... Ô thứ 417: Lisa dùng thuốc tẩy quá nhiều làm hỏng áo Brent... Ô thứ 489: Lisa mượn xe đạp của Brent & đâm vào gốc cây. Ô 490: Lisa làm vỡ chiếc cốc hình quả dưa mà Brent rất thích. - Thế là hết - Lisa tuyên bố - Chị sẽ không có lỗi gì vơi em nữa đâu. Brent chỉ cười :"Phải, phải". Nhưng rồ
Đừng... Đừng đánh giá thấp mình qua việc so đo với người khác. Trong cuộc sống, mỗi người mỗi vẻ, cho nên mỗi người là một món quà đặc biệt của tạo hoá. Đừng đặt ra mục tiêu cho riêng mình dựa trên cái người khác cho là quan trọng. Chỉ bạn mới biết cái gì là tốt nhất cho mình. Đừng xem thường những thứ gần gũi với bạn. Hãy gắn kết với chúng vì nếu không có chúng cuộc đời bạn sẽ trở nên vô nghĩa. Đừng để cuộc đời bạn trôi qua kẽ hở của bàn tay vì luôn sống với quá khứ hay những ảo tưởng bất khả thi. Hãy sống hết mình với từng phút giây hiện tại, đặt tham vọng có chọn lọc vào tương lai. Đó chính là bạn đang sống trọn vẹn cuộc đời mình. Đừng từ bỏ khi bạn vẫn còn hy vọng. Không có gì thật sự qua đi cho đến khi bạn dừng hẳn. ...Đừng sợ chấp nhận rằng bạn chưa hoàn hảo. Điều này sẽ gắn kết con người lại với nhau. Đừng sợ liều mình. Hãy nắm bắt cơ hội để biết mình can đảm như thế nào. Đừng đóng cửa trái tim qua việc nói là "Tôi không thể tìm được tình yêu". Cách tốt nhất để nhận được tình yêu là cho đi; cách nhanh nhất để đánh mất tình yêu là giữ nó thật chặt; và cách tốt nhất để giữ tình yêu là cho tình yêu đôi cánh. Đừng đánh giá thấp ước mơ của bạn. Sống mà không biết ước mơ là sống không hy vọng, không có hy vọng đồng nghĩa với không có mục đích. Đừng đi qua cuộc sống của mình nhanh đến nỗi bạn quên là mình đang ở đâu và sẽ đi đâu. Cuộc đời không chỉ là một cuộc đua mà còn là một hành trình với từng bước đi đầy hương hoa (và cả chông gai) để đi đến đích.
Yêu lâìy nheì Sýò sôìng mong manh thêì cõ maÌ ÐýÌng ðêÒ nýõìc mãìt khô môi meò ÐýÌng ðêÒ nãìng chiêÌu ðoÒ vai cha. Yêu lâìy nheì NhýÞng khi bôÞng thâìy ðôi chân nheò HaÞy býõìc thâòt nhanh, ðýÌng nhiÌn laòi HaÞy ðêÒ con tim vêÌ ngaÌy mai. Ôi ngaÌy mai Hoò traÒi tiÌnh yêu ðâÌy lôìi nhoÒ Hoò ðêÒ chia ly ði ði maÞi VaÌ nôÞi buôÌn chêìt khô Yêu lâìy nheì Cuôòc tiÌnh maÌu tro ChãÒng giýÞ chân ta ðêm muÌa laònh Ði vêÌ ðâu bây giõÌ? Heìt thâòt to Ði vêÌ ðâu bây giõÌ Heìt thâòt to HõÞi cây thaình giaì ðoÒ Ði vêÌ ðâu bây giõÌ? GiýÞa tiêìng chuông ngân ðêÌu râìt roÞ Phuìc âm nghe nhý môòt baÌi thõ Yêu lâìy nheì Cuôòc ðõÌi daÌi nhý môòt baÌi thõ Xin boÒ laòi nhýÞng vâÌn nông nheò Trong nhýÞng ngaÌy xýa HýÞng hõÌ